Phan Huy Quát (1908 – 1979) tự Châu Cử, quê quán Hà Tĩnh trong gia đình dòng họ Phan Huy giàu truyền thống khoa bảng ở xứ Nghệ, là con trai trưởng của Tiến sĩ Phan Huy Tùng-Lang trung Bộ hình triều Nguyễn, anh trai cùng cha khác mẹ của nhà sử học Việt Nam Phan Huy Lê. Ông có bằng Tiến sĩ ngành Y khoa. Ông từng đảm nhiệm các chức vụ: Tổng trưởng bộ Giáo dục (1949), Tổng trưởng bộ Quốc phòng (1950 – 1954) của chính phủ Quốc gia Việt Nam thời Quốc trưởng Bảo Đại, Thủ tướng Việt Nam Cộng hòa từ ngày 16 tháng 2 năm 1965 đến ngày 5 tháng 6 năm 1965. Ông cũng là thành viên Đại Việt Quốc dân Đảng. Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 ông tổ chức vượt biên nhưng bị phát hiện, bị bắt giữ cùng con trai là Phan Huy Anh và mất trong nhà lao Chí Hòa ngày 27 tháng 4 năm 1979 do bệnh viêm gan.