Ngô Thì Sĩ hay Ngô Sĩ (chữ Hán: 吳時仕, 1726 - 1780), tự Thế Lộc, hiệu Ngọ Phong (午峰), đạo hiệu Nhị Thanh cư sĩ, là nhà sử học, nhà văn, nhà thơ nổi tiếng dưới thời chúa Trịnh Doanh và Trịnh Sâm. Ông được Phan Huy Chú đánh giá là người có "học vấn sâu rộng, văn chương hùng vĩ, làm rạng rỡ cho tông phái nho gia, là một đại gia ở Nam Châu".
Ông sinh ra trong một dòng họ lớn ở làng, có nhiều người nổi tiếng hay chữ… Ông nội ông là Ngô Trân, hiệu Đan Nhạc, là một người nổi tiếng về sức học uyên bác và tài văn chương, được người đương thời liệt là một trong "bảy con hổ của kinh thành Thăng Long" (Trường An thất hổ). Ông là con trưởng Ngô Thì Ức, cũng nổi tiếng hay chữ. Ngô Thì Sĩ là cha của các danh sĩ Ngô Thì Nhậm, Ngô Thì Chí, Ngô Thì Trí, Ngô Thì Hương và là cha vợ của Phan Huy Ích.
Các tác phẩm của ông gồm có:
Sử học
1. Việt sử tiêu án (Những nghi án nêu lên trong sử Việt)
2. Đại Việt sử ký tiền biên
3. Đại Việt sử ký tục biên (soạn chung)
Văn học
1. Anh ngôn thi tập (Tập thơ chim vẹt học nói), quyển thượng và quyển hạ
2. Anh ngôn phú tập (Tập phú chim vẹt học nói)
3. Quan lan thi tập (Tập thơ xem sóng)
4. Nhị thanh động tập (Tập thơ làm ở động Nhị Thanh)
5. Khuê ai lục (Ghi nỗi buồn đau về chuyện phòng khuê)
6. Ngọ phong văn tập (Tập văn Ngọ phong), quyển nhất và quyển nhị
7. Hậu hiệu tần thi tập
8. Bảo chương hoằng mô
9. Sách chế khải tập
10. Khoa sớ tập biên
Theo Từ điển nhân vật lịch sử Việt Nam, ông còn có Hải Dương chí lược (hay Hải Đông chí lược).
Chưa có
Chưa có