GS Lê Hữu Mục sinh ngày 24 tháng 11 năm 1925 tại làng Lưu Phương, thị trấn Phát Diệm, huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình. Thân sinh là nhà nho, ông là người thứ bảy trong tất cả 11 anh em với tám trai và ba gái.
Ông có văn bằng Tiến Sĩ Văn Chương Việt Nam, Đại Học Sài Gòn, 1970. Trước đó, ông có văn bằng Cử Nhân Văn Chương Pháp, Đại Học Hà Nội, 1950.
GS Lê Hữu Mục từng dạy ở trường Quốc Học (Huế); Đại Học Huế, Đại Học Sàigòn (Sài Gòn), Đại Học Đà Lạt (Đà Lạt), Đại Học Hòa Hảo (Long Xuyên), Đại Học Cao Đài (Tây Ninh), Đại Học Phương Nam (Sàigòn), Đại Học Vạn Hạnh (Sàigòn), Đại Học Cộng Đồng Nha Trang (Nha Trang), Đại Học Cộng Đồng Mỹ Tho (Mỹ Tho).
Một điểm làm GS Lê Hữu Mục khác nhiều học giả khác: ông cũng là nhạc sĩ sáng tác, soạn ra nhiều ca khúc. Nhưng nổi bật là các tác phẩm nghiên cứu. GS Lê Hữu Mục là tác giả và dịch giả nhiều sách nghiên cứu về văn học, từ cổ văn như Ức Trai Thi Tập cho tới tân văn như biên khảo về các nhà văn Tự Lực Văn Đoàn. Cũng là người soạn ra Lịch Sử Văn Học Việt Nam, Tập 1 (biên khảo, 1968).
Biên khảo về chính trị tuyệt vời độc đáo là cuốn Hồ Chí Minh Không Phải Là Tác Giả “Ngục Trung Nhật Ký” (1988).